Trước khi máy bay hạ cánh, Lệ Đình Phong đã đánh thức Thẩm An Nhiên, cô mở to đôi mắt còn đang lim dim ra, đầu tóc thì rối tung, không có tinh thần nhìn anh, nhìn cô giống như một đứa trẻ vậy.
“Tóc rối tung cả lên Anh vươn tay ra xoa xoa mái tóc dài của cô, làm cho mái tóc dài vốn đã rối bù của cô càng thêm rối loạn.
Trong cabin, trước khi hạ cánh, tiếp viên hàng không thường xuyên kiểm tra an toàn, khi cô ta quay đầu lại thì thấy được cảnh này.
Từ lúc hai người kia lên máy bay đã có rất nhiều người chú ý đến bọn họ, tướng mạo của hai người cực kỳ xuất sắc, người đàn ông có khí chất tao nhã, cao quý, vẻ ngoài lịch lãm, đẹp trai, mà người phụ nữ bên cạnh cũng rất xinh đẹp, quyến rũ động lòng người.
Nhưng thoạt nhìn thì cô không có tinh thần gì cả, hầu hết thời gian cô đều ngủ.
Nhìn bề ngoài thì cặp vợ chồng này rất đẹp đôi, người đàn ông kia vô cùng dịu dàng với vợ của mình và chu đáo trong từng cử chỉ.
Lệ Đình Phong nhìn mái tóc rối bù của Thẩm An Nhiên, anh thẳng tay tháo dây buộc tóc của cô ra, sau đó anh vươn †ay vén mái tóc dài của cô, thắt bím tóc con bọ cạp rồi tùy ý đặt trên vai cô, làm lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, tươi tắn, ngọt ngào của cô.
Thắt tóc xong, Lệ Đình Phong rũ mắt nhìn Thẩm An Nhiên, khóe miệng anh nở nụ cười trêu chọc: “Em thấy thế nào?”
Thẩm An Nhiên hơi ngượng ngùng trước câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/2500071/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.