Au đau quá. Ơ nhưng hình như mình chạm vào áo của anh ấy rồi thì phải? Ơ mình đang ôm chân anh ấy à? Đau nhưng mà đáng - Cô vừa cười gian vừa nghĩ thầm
- Bạn có làm sao không? - Một giọng nói khàn khàn cất lên hỏi cô, cúi xuống đỡ tay cô
Cô vội lấy lại vẻ mặt bình thản ngước lên nhìn anh Ôi anh ấy đang nhìn mình. Trời ơi mình chết mất
Shi Gun nhìn cô, mặt hơi biến sắc, anh lập tức đứng thẳng người. vẻ mặt lạnh đến đóng băng. Cô hơi ngạc nhiên chút, bật dậy đứng thẳng, ngó cổ ra trước mặt anh:
- Em không sao. Oppa không sao chứ ạ?
Anh liếc nhìn cô rồi lại đi thẳng, đám fan lại bắt đầu nháo nhào gào thét. Cô đơ người, thái độ vừa nãy là sao? Sao lại có thể lạnh lùng với fan của mình như thế chứ? Rốt cuộc anh ta có coi fan ra gì không vậy?
Anh ngồi trong xe, trong lúc chuẩn bị xuất phát, anh hơi nghếch đầu ra ngoài, thấy cô vẫn đứng trân trân ở đó. Tại sao lại giống cô ta đến vậy, giống đến không thể tin được, nhưng cái vòng cổ sao không thấy đeo?
Có lẽ mình nhìn nhầm rồi. Ngay cả ở sân bay hình bóng của cô ta cũng xuất hiện - Anh thầm nghĩ
Đám fan chạy theo ô tô để lại mình cô đứng yên ở đó. Seyeon và Jin Goo vội lao ra phủi quần áo cho cô hỏi han:
- Này cậu có sao không đấy? Sao quần áo lấm lem hết thế này?
Không thấy cô trả lời, anh khua khua tay trước mặt cô, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hon-nhan-voi-than-tuong/1095755/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.