- May là anh ta còn ở lại trường nhận giảng dạy một năm đấy, mai mau đến mà xin lỗi đi. Tớ không sống thiếu công nghệ được đâu!
Seyeon mặt mếu đập đầu vào gối.
- ---------
- Jin Goo oppa à
~~Tiếng gọi ngọt lịm của Seyeon đằng sau, Jin Goo bất giác rùng mình quay lại, còn thấy cả cô kéo theo Jeong Ah. Jeong Ah bị lôi đi đến chỗ Jin Goo với vẻ mặt không thể khó chịu hơn, lại còn không nhìn vào anh nữa. Seyeon đẩy Jeong Ah lên đứng trước, hai tay bám vào vai cô, đứng sau lưng Jeong Ah, Seyeon thò mặt ra nói:
- Jin Goo oppa. Con nhỏ này làm sai. Hôm nay e đưa đến xin lỗi oppa
- Yah.... - Jeong Ah huých khuỷu tay vào người Seyeon.
Jin Goo đưa tay đút vào túi, bộ dang nghênh ngang:
- Có vẻ không thành ý lắm?
Seyeon cố gượng cười, bóp vai Jeong Ah rồi cố ngon ngọt tiếp:
- Gu đang không được khỏe ạ! Nên mặt mũi con bé trông hơi khó coi. ( nói siêu nhỏ) cậu cười lên được không?
Jeong Ah nở nụ cười một giây rồi lại quay về bản mặt lúc nãy. Jin Goo khẽ gật đầu thản nhiên nói:
- Cũng không cần xin lỗi đâu.
- Thấy chưa? - Jeong Ah ghé vào tai Seyeon rồi quay người đi luôn. Đột nhiên tiếng Jin Goo đằng sau khiến cô chững lại:
- Chỉ cần một cái ôm 30 giây thôi.
Cô quay mặt lại nhìn anh, nụ cười nhếch mép đầy ẩn ý của anh khiến cô rùng mình. Seyeon thì cố ra hiệu làm đi làm đi, đúng là vì công nghệ mà bán rẻ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-hon-nhan-voi-than-tuong/1095758/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.