Một loạt âm thanh vang lên như động đất… Ken lạnh sống lưng từ từ quay lưng lại cứng ngắc… chỉ mong những điều mình đang nghĩ ko phải là sự thật… Phù!! Đúng là ko giống như anh nghĩ… mà nó còn thậm tệ ác hơn anh nghĩ thôi =))… Đi từ phía trên cái bếp…nồi niu xoong chảo la liệt… tới bồn nước ngập ngụa nước nôi chảy lênh láng… phía dưới đất là những mảnh vỡ chén dĩa ngổn ngang vương vải… Toàn quang cảnh có thể túm gọn 2 từ dễ hiểu là… ‘chiến trường’ … Ken lảo đáo choáng váng mặt mày, miệng mồm cứng như trát xi măng…
- Sao…sao…sao …em…em có… có thể – Anh xám hồn lắm bắp, tay run run chỉ về phía nó – em…em sao…có thể… chỉ mới có… 1 phút… mới có 1 phút… anh quay đi mới có 1 phút thôi… sao em có thể làm đc như vậy? – hồn vía lên mây, anh nghẹn ngào lắp bắp
Nó rưng rưng long lanh đôi mắt nhìn anh rồi lại đảo qua chiến tích mình vừa đạt đc… phải công nhận em trài thật… chưa đầy 1 phút đã hạ đo ván mọi thứ thành 1 bãi chiến trường oanh liệt =))
- Em…em xin lỗi – nó thút thít, vội cúi xuống nhặt những mảnh chén vỡ… – Á…đau… – Bỗng nó thảng thốt lên…từ ngón tay chảy ra 1 dòng chất lỏng màu đỏ đc gọi là…máu
Nghe tiếng nó la lên, anh lôi đc 3 hồn 9 vía về… mặt biến sắc đột ngột chạy đến cạnh nó…
- Đứt tay rồi, em hậu đậu quá – anh run giọng xót xa nhìn ngón tay đang rỉ ra từng giọt máu đỏ tươi
Anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-lo-lem-va-hai-chang-hoang-tu/1103183/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.