_"Anh bị làm sao vậy".Cô giơ năm ngón tay trước mặt anh,mà vẫn không thấy anh chớp mắt.
Vĩnh trung mặt tối sầm lại nói."Em có muốn anh kể về cuộc đời của anh không,Gia Ngân".Gia Ngân ngồi sát bên Vĩnh Trung.
_"Anh kể đi dù sao em cũng muốn nghe".
Anh cầm chai rượu lên uống tiếp,mắt cứ nhìn đôi tay mình dọc cát.............
_"Hồi trước nhà anh nghèo lắm,đến nổi tiền học cũng không có mà đóng,nhà anh thì lại ở tận trên trang trại Ba Vì.Mẹ anh làm công nhân ở đó còn ba anh thì mất sớm,nên cuộc sống rất khó khăn,anh phải chạy vặt nhiều thứ để kiếm thêm tiền giúp gia đình....khốn khó là thế nhưng nó thúc đẩy anh rất nhiều để có thể vượt qua."
Gia Ngân nghe xong mà cảm thấy thương thay cho Vĩnh Trung,nhìn anh giàu có như vậy nhưng đâu có ai biết được,anh có cả một quãng đời cơ cực.Và càng buồn hơn là nhà anh nghèo và cực khổ đến mức đó.Như vậy thì cuộc sống của cô vẫn còn hơn anh nhiều thứ.
Vĩnh Trung tiếp tục uống!.
_"Cuối cùng anh cũng đậu được đại học mà anh mơ ước,em thấy buồn cười không,nhiều người bạn anh hồi đó cũng nói với anh rằng":
"Nghèo mà bà đặt trèo cao".
Bông nhiên anh cười càng lớn hơn..
_"Hình như anh ấy đang say thì phải,ah mà không bữa trước anh ấy uống nhiều thì có thấy gì đâu".Gia Ngân cứ nhìn mặt anh suy nghĩ.
Vĩnh Trung nói tiếp.
_"Nhớ lại lúc đó cũng vui,người ta cũng nói với mẹ anh như vậy,mẹ anh giận lắm nhưng nghĩ lại câu nói của anh bà lại thôi...."
Người đàn bà mập ú tới bắt chuyện với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-mang-thai/487983/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.