Cẩm Dương nghe Bạc Duệ nói, dùng lực đạp thắng xe, xe đột nhiên ngừng lại, kế tiếp, Cẩm Dương lại mặt liệt đạp cần ga lần nữa, vừa không nhanh không chậm lái xe, vừa nói với con trai mình: “Con có hiểu vừa gặp đã yêu là gì không?”
Bạc Duệ tuy nhỏ tuổi, nhưng cũng nghe ra khinh bỉ trong lời nói của Cẩm Dương, bĩu môi, không phục nói: “Đương nhiên con hiểu, con thích chị Thâm Thâm.”
Thâm Thâm?
Cẩm Dương nhíu mày, hỏi: “Họ gì?”
Trí nhớ Bạc Duệ rất tốt, qua nửa ngày vẫn có thể nhớ tên họ của Lâm Thâm Thâm, cho nên nhanh chóng trả lời: “Lâm, Lâm Thâm Thâm, ở cách vách chúng ta.”
Quả nhiên là cô… biểu tình của Cẩm Dương lập tức sâu xa, mím môi không nói gì.
Bạc Duệ lại cho rằng ba mình đồng ý mình “vừa gặp đã yêu”, lập tức nói tiếp như hiến báu vật: “Ba, chị Thâm Thâm rất đẹp, chỉ là lớn tuổi hơn con một ít, vài năm nữa, con trưởng thành là có thể chính thức ở bên chị ấy. Ba, chờ con và chị Thâm Thâm quen nhau, tình cảm ổn định, con liền dẫn chị Thâm Thâm đi gặp ba, cho ba giám định.”
Nói xong, Bạc Duệ còn nhìn mình trong gương chiếu hậu, quan sát trái phải trước sau một lượt, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ, mang theo vài phần kiêu ngạo nói: “Ba, chị Thâm Thâm khen con là anh bạn nhỏ đẹp trai, chứng tỏ chị Thâm Thâm cũng thích con, có đúng không ba?”
Cẩm Dương quay đầu nhìn lướt qua con trai mình, nói: “Bạc Duệ, ba nghĩ, con nghĩ nhiều thật rồi.”
Bạc Duệ “hừ” một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/2141193/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.