Đó là một lần vô tình cô gặp anh ở trung tâm thương mại, có một cô gái xinh đẹp giơ tay đánh vào đầu anh gọi anh là “tiểu Hải Dương”.
Hải Dương, thật đúng là một cái tên kỳ lạ...
Nhưng đối mặt với thù lớn chưa trả, sinh con chưa tìm...cô không có nhiều tâm tư để suy nghĩ đến nhi nữ tình trường, phong hoa tuyết nguyệt, triền miên lâm li.
...….
Xe taxi nhanh chóng chạy tới dưới lầu chung cư của Lâm Thâm Thâm.
Từ lúc Cẩm Dương trầm mặt đến giờ vẫn chưa chuyển biến tốt lên được, anh cầm ví trong tay, trả tiền taxi, xuống xe, sau đó túm lấy Lâm Thâm Thâm vác lên vai đi vào tòa nhà.
Dọc theo thang máy đi lên, Cẩm Dương tự nhiên móc chìa khóa mở phòng của Lâm Thâm Thâm, sau đó đặt cô xuống sofa, sắc mặt tối tăm tiến vào phòng tắm.
Lâm Thâm Thâm vươn tay, xoa đôi chân bị đau vì đi đường, sao đó bĩu môi nói: “Thật là người đàn ông kì quái.
Cô vừa dứt lời nhìn thấy Cẩm Dương bưng một chậu nước đi ra sau đó đặt lên chiếc bàn trước mặt cô, Lâm Thâm Thâm nhìn thoáng qua, vẫn còn hơi nước, bên trong thả một chiếc khăn lông.
Cẩm Dương đứng lên, vén tay áo sơ mi lên một đoạn, thuận tiện mở một cúc áo gần cổ, sau đó vươn tay cầm lấy chân cô, trước tiên kiểm tả một lần, phát hiện không có vết thương lớn, lúc này mới cầm khăn lông trong chậu nước lên bắt khô sau đó lau chân cho cô.
Lực tay của anh có hơi lớn, khiến Lâm Thâm Thâm bị đau mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/2141223/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.