“Bạn học, chào anh, có thể cho tôi mượn đêm đầu tiên của anh hay không?”
Một câu, nháy mắt làm Cẩm Dương nhớ tới nữ sinh trước mặt mình là ai.
Đêm nay vốn dĩ còn thưởng thức cô nhưng đột nhiên anh cảm thấy cô thật chán ghét.
Sắc mặt của anh không tốt chút nào, anh giật lấy đồng xu nắm chặt ở lòng bàn tay, sau đó đi về phía trước mấy bước, vừa lúc đi ngang qua một cái thùng rác, anh không thèm nghĩ mà ném thẳng vào thùng rác!
“Anh hỗn đản!” Phía sau truyền đến âm thanh tức muốn hộc máu của Lâm Thâm Thâm.
Cẩm Dương không hề để ý tới mà đi thẳng đến bãi đỗ xe.
“Anh đứng lại đó cho tôi!” Lâm Thâm Thâm lại dậm chân, dùng sức hô một tiếng.
Cẩm Dương đã tìm được xe của mình, khi anh kéo cửa xe, một hòn đá từ phía sau lưng anh bay tới, trời sinh mẫn cảm và năng lực phản ứng quá mạnh mẽ khiến anh không nghĩ cũng đã tự động nghiêng người sau đó vươn tay bắt được hòn đá.
Anh cau mày, quay đầu lại lại thấy Lâm Thâm Thâm đang cầm hòn đá khác trong tay, khuôn mặt nhỏ vừa phẫn nộ vừa trừng anh, tư thế như chuẩn bị ném tiếp.
Cẩm Dương cười khẽ một chút, dùng ngón tay búng hòn đá chuẩn xác rơi ngay cạnh chân của Lâm Thâm Thâm, dọa cô nhảy dựng lên, còn khoa trương hét to một tiếng.
Cẩm Dương trào phúng nhếch môi, sau đó kéo cửa xe, lên xe, khởi động xe, không hề để ý Lâm Thâm Thâm mà dẫm chân ga đi mất.
Khoảng thời gian sau này, Cẩm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/2141236/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.