Có một chiếc khóa vàng nhỏ móc ở trên đó, cô lấy chìa khóa ra, mở chiếc hộp sắt bán đảo, trong đó có mấy tấm thiệp, còn cả đồng 5 tệ.
Cô nhìn chằm chằm vào thứ đó rất lâu, mới đưa tay ra, cầm mấy tấm thiệp kia lên, trên thiệp có mấy hàng chữ thanh tú do chính tay cô viết.
——Ngày x tháng x năm x, mình đã mượn của anh ấy năm đồng, sau đó vô tình nhìn thoáng qua anh ấy, trong khoảng khắc đó, mình đã biết thế nào gọi là cảm giác động tâm, mặc dù anh ấy phớt lờ chẳng thèm đối mặt nói chuyện với mình, đạp xe đạp rời đi luôn, buổi chiều mình còn kéo cha đi cùng mình trả tiền xe, mình đã đi tìm khắp toàn bộ thành phố Bắc Kinh, nhưng không tìm được anh ấy và chiếc xe giống như của anh ấy, vì thế hôm đó mình tức giận không chịu ăn tối. Người xung quanh mình đều lái xe sang, nhưng mình lại yêu một thiếu niên đi xe đạp.
——Ngày x tháng x năm x, lúc mình sắp nhớ anh ấy được sáu mươi ngày, cuối cùng mình đã gặp lại anh ấy. Thật ra, lúc mình đứng ở trên sân khấu diễn vai Tử Hà tiên tử, mình đã nhìn thấy anh ấy, lúc ấy để hấp dẫn sự chú ý của anh ấy, mình đã phát huy năng lực vượt xa bình thường, anh ngồi ở hàng ghế đầu tiên, vì vậy mình có thể thấy ánh mắt thưởng thức của anh ấy. Mình nhận được giải thưởng, đứng ở dưới bậc thang bên ngoài hội trường chờ anh ấy, kết quả đáng giận là, anh ấy lại chẳng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/2141258/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.