“Ừ, buổi tối gặp."
Nói xong, người đàn ông kia đưa tay chỉnh trang lại áo quần đã xốc xếch của mình.
Lâm Thâm Thâm vội vàng xoay người lại, giấu bóng người của mình ở trong góc, chốc lát sau, cô nhìn thấy đàn ông kia đi ra khỏi ban công, đi thẳng về phía đám đông trong hội trường.
Lâm Thâm Thâm chờ đến khi bóng người của người đàn ông kia biến mất, cô mới đi ra khỏi trong góc tối, đảo đảo mắt, vẫy tay với một nhân viên phục vụ đứng cách đó không xa, đến khi nhân viên phục vụ đi tới, Lâm Thâm Thâm lấy một ly rượu chát, gật đầu nói "Cám ơn."
Nhân viên phục vụ kia kính cẩn cúi người chào, rồi xoay người đi mất.
Lâm Thâm Thâm nhìn chằm chằm vào ly rượu chát một lúc, rồi xoay người, nhấc gót giày cao gót, đi về phía ngoài ban công.
Lục Tương Nghi đang sửa sang lại trang phục của mình, bất thình lình nghe thấy tiếng giày cao gót đạp trên sàn nhà, cô ta sợ hết hồn, nhanh chóng cài nốt chiếc cúc áo sơ mi cuối cùng lại, vuốt qua loa mái tóc của mình, rồi nở nụ cười ngọt ngào, xoay người lại. Lúc nhìn thấy Lâm Thâm Thâm bưng ly rượu chát đứng ở trước mặt mình, cô ta chợt ngẩn người ra. Ngay sau đó, Lâm Thâm Thâm nhếch môi cười tủm tỉm. châm chọc nói với Lục Tương Nghi: "Cảnh tượng vừa nãy... chậc chậc chậc..." Lâm Thâm Thâm nói ba chữ " Chậc chậc chậc " liên tục, rồi mới lại tiếp tục nói: "Đúng là có đủ... Hương - diễm, nhìn còn đặc sắc hơn không biết bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/2141328/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.