Cuộc đời của cô thay đổi một trăm tám mươi độ, từ đó về sau, ấm áp và thương yêu trở thành hai thứ xa xỉ nhất với cô.
Cô vẫn cảm thấy, mình không bao giờ có cơ hội cảm nhận được nó nữa, nhưng bây giờ...
Người đàn ông tên “Cẩm Dương”, người ký hợp đồng kim chủ với cô lại cho cô ấm áp?
Nói đến lại buồn cười, nếu là Lâm Thâm Thâm trước kia, cô làm sao có thể quan tâm đến một tấm thảm, một bộ ấm chén hay mấy ngọn đèn, hay thậm chí là mấy trăm đồng tiền hoa hồng kia...
Nhưng, đối với Lâm Thâm Thâm của hiện tại mà nói, những thứ đồ này như nguồn suối mát lành trên sa mạc cằn cỗi, còn cô là kẻ lữ hành đang chết khát, bỗng tìm được nguồn suối, ai hiểu được cảm giác đó hạnh phúc biết bao?
Người đàn ông này, anh cẩn thận đến mức ngoài sức tưởng tượng của cô, đôi lúc còn kĩ tính đến nỗi khiến cô tức lộn ruột, nhưng anh cũng lại tinh tế đến mức khiến cô cảm động khôn nguôi...
Lâm Thâm Thâm nắm chặt cốc sữa trong tay, cố gắng ổn định lại nhịp tim, nhưng càng kìm nén, Lâm Thâm Thâm càng cảm thấy nó đập càng dữ dội, thậm chí còn gần như tê dại... cái cảm giác này vô cùng quen thuộc... hệt như...
Hệt như hồi nhỏ, có một lần cha quên mua cho cô kẹo chocolate cô thích nhất, vì vậy mới rạng sáng hôm sau, cô liền xốc cặp bỏ nhà ra đi.
Khi đó, mặc dù trong tay cô có chìa khóa của một con Maserati phiên bản giới hạn, nhưng không có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/44744/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.