Dạ dày Lâm Thâm Thâm quay cuồng, cô cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn.
Cô rất muốn xoay người bỏ đi nhưng cuối cùng vẫn phải trấn định đi về phái Lâm Viễn Ái, cô dẫm lên đôi giày cao gót từ từ đi về phía trước.
Lâm Thâm Thâm thuận tay cầm lấy một chiếc cốc chân dài đổ đầy rượu trắng ở trên bàn, dùng mấy bước chân đi tới bên người Lâm Viễn Ái, hai tay khoanh ngực, khí định thần nhàn nhìn trường hợp trước mắt.
Cô và Cẩm Dương nhiều lần làm tình cũng biết được lúc nào bản thân sẽ đạt tới cảm giác sung sướng nhất, cho nên cô nhẫn nại tính tình chờ đến khi cô gái kia tăng tốc độ, Lâm Viễn Ái thì nhiều loạn tình mê, cô giơ cốc rượu lên đổ từ trên đầu Lâm Viễn Ái đổ xuống.
Rượu trắng lạnh lẽo tưới lên mặt cậu ta, Lâm Viễn Ái hắt xì một cái, trong miệng mắng một câu: “*** nó, là…”
Sau đó đột nhiên mở mắt, trực tiếp nhìn Lâm Thâm Thâm đang đứng trước mặt mình, hơn nữa còn từ trên cao nhìn xuống, cánh tay vẫn là tư thế rót rượu.
Còn chưa kịp nói xong, nửa người dưới lập tức mềm xuống mà cô gái kia đang cao hứng vẫn nhắm mắt lại giả vờ sung sướng cúi đầu hôn Lâm Viễn Ái, nỗ lực trêu chọc muốn kích thích sự hứng thú của cậu ta.
Dù sao đây cũng là khách hàng của cô ta… mặc dù có tật xấu không muốn ai biết nhưng cô ta vẫn phải làm bộ như người ta rất lợi hại, như vậy mới khiến bọn họ cảm thấy vừa lòng mà sự vừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/44775/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.