Một giây sau đó, Cẩm Dương đột nhiên cúi đầu xuống, chặn lấy đôi môi khẽ hé mở của Lâm Thâm Thâm.
Lâm Thâm Thâm chỉ cảm thấy có một thứ mềm mại ấm áp chạm vào trên đôi môi của mình, cô sững sờ trong chốc lát, nâng lên tay theo bản năng, nghĩ muốn đẩy Cẩm Dương ra, nhưng Cẩm Dương đưa tay ra nhanh hơn cô, ôm lấy eo thon của cô.
Đôi môi của Lâm Thâm Thâm bị anh chặn lại, chỉ có thể phát ra tiếng kháng cự "oh oh" ở trong miệng.
Không bao lâu sau, tiếng kháng cự "oh oh" của Lâm Thâm Thâm nhanh chóng bị Cẩm Dương nuốt ở giữa răng môi.
Đôi môi của anh dán chặt lấy đôi môi của cô, dán chặt đến mức giữa hai đôi môi không tồn tại chút khe hở nào.
Đôi môi của anh có vẻ hơi lạnh, nhưng trong sự lạnh lẽo đó lại ngậm lấy sự nóng bỏng cuồn cuộn, quấn quít lấy đôi môi mềm mại của cô, hôn một lúc, anh chậm rãi buông Lâm Thâm Thâm ra, nhẹ nhàng cúi thấp đầu, chăm chú nhìn khuôn mặt của Lâm Thâm Thâm lần nữa.
Cả người của Lâm Thâm Thâm đều đang run rẩy, có cảm giác lạ thường không thể diễn tả được thành lời quấn quanh người cô, làm cô không biết nên làm thế nào, cô chỉ có thể kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn khuôn mặt đẹp trai đến mức khiến cả trời đất đều ảm đạm của Cẩm Dương, mặt đầy mờ mịt.
Giữa hai hàng mày kiếm của anh mang theo ham muốn cuồn cuộn, làm cho khuôn mặt luôn mang theo vẻ thanh cao nội liễm của anh, tăng thêm chút sắc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-tinh-nhan-cua-nguoi-thua-ke-yeu-mai-khong-tha/44815/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.