Nó ngồi bó gối, rút người vào khe nhỏ giữa hai ngôi nhà lớn. Gío
đêm thổi từng cơn lạnh buốt, giờ phút này đây tim nó trống rỗng, nó
ko muốn về nhà, ko muốn đứng lên và ko muốn cry nữa. Đơn giản
nó chỉ muốn ngồi lì như thế.
Phone nó rung trên nền đất nghe è è, lần này đã là lần thứ 8 phone
nó reo kể từ khi nó thấy chồng nó cùng chị Lan……bạn đang đọc truyện tại HungYenWap.Com chúc các bạn vui vẻ…
- Alô!
- My….em..c.. ó …s..ao ko?
Nó nghe tiếng anh dồn dập, đứt quãng, có vẻ như đang thở rất mệt.
- Em ko sao cả.
- Em đang ở đâu?
- Ở gần nhà em.
- Em ở đó nhé, anh đến ngay.
Tắt máy nó lại ngồi bó gối nhìn vào khỏan ko xa xăm, vô định. Rồi lại cúi đầu nhìn nền đất khô cứng xám xịt. Nước mắt nó lại rỉ ra, đưa tay quệt những giọt nước đang đọng ngày càng nhiều trên khóe mắt. Bất chợt một bàn tay đặt lên vai nó.
- Này cô em xinh đẹp, sao ngồi ở đây một mình vậy?
Nó giật mình ngước nhìn giọng nói lạ. Một đám thanh niên tóc tai dựng đứng, xanh đỏ đủ màu đang đứng trước mặt nó.
- Này em, sao bọn anh hỏi mà ko trả lời?
- Bọn mày là ai..?
- Ấy phải gọi là anh mới phải phép chứ em gái xinh đẹp.
Một thằng tóc vàng hoe, bước gần tới vuốt má nó.
- Á, mày làm gì thế?
- Em này xinh quá, đi với bọn anh một đêm nhé, đảm bảo sẽ ko bạc đãi em đâu.
- Tránh xa tao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-dong-yeu/2036986/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.