Loại cảm giác an toàn này, cũng chỉ có nhân tài tàn tật giống mình mới có được.
Sát thủ Bạch nằm xuống, liền cảm giác được tay Hợp Hoan đang sờ soạng lên, cô tùy ý sờ, tựa như cho rằng vị khách trước mặt biết thế nào là mát-xa. Ở trong nháy mắt, Hợp Hoan sờ đến một vật mềm mại, xúc cảm mềm mại khiến cô lập tức ý thức được chính mình đang đụng đến vật gì.
Cô lập tức lùi ra phía sau, có chút ngượng ngùng nói: "Quý khách, cô không cần nằm ngửa lên, cô nằm sấp xuống thì tôi mới có thể mát-xa cho cô."
Sát thủ Bạch có chút xấu hổ, đây là lần đầu tiên trong đời nàng đi mát-xa, nhưng không nghĩ tới chính là nàng sẽ bị người mù này sờ ngực. Nàng chậm rãi chuyển thân mình, liền cảm giác được đôi tay kia lần thứ hai sờ soạng người mình, tay cô chỉ hoạt động trên lưng nàng, theo một đường cong phía trước mà vuốt ve.
Bàn tay có chút ẩm ướt nhưng lại ấm áp, hiển nhiên có thể thấy chủ nhân của đôi tay này đang mười phần khẩn trương. Thủ pháp của cô không thuần thục, thậm chí là có chút vụng về.
"Lần đầu tiên?"
"Không, sao thế được." Hợp Hoan đáp lại, hiển nhiên lời nói của cô cũng không vì hành động mà có tác dụng giải thích. Thậm chí, bởi vì những lời này Hợp Hoan lại càng trở nên khẩn trương hơn.
Sát thủ Bạch dư quang nhìn lén, liền thấy Hợp Hoan chép miệng, bộ dáng như lâm vào đại địch. Tinh thần của cô căng thẳng khiến cho Sát thủ Bạch hoài nghi có phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-hoan-ban-duyen-phi-dieu-ban-duyen-quan/1952102/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.