Hai người ra ngoài, chỉ bước ra đã có thể nghe được chủ nhân của giọng nói, không phải là thứ kỳ quái, mà là người. Sát thủ Bạch bình tĩnh lại nhưng nàng rất nhanh phát hiện hai người kia cũng không phải đang tiến hành dã chiến mà nàng nghĩ.
Người đàn ông thoạt nhìn ngoài năm mươi, da ngăm đen, mà người còn lại là phụ nữ, không, phải nói là thiếu nữ.
Thiếu nữ chỉ tầm mười bốn mười lăm tuổi, lộ ra da thịt thô ráp, mặc quần áo không vừa người, nàng bị người đàn ông bóp cổ, phát ra tiếng rên thống khổ, nói không rõ là hưởng thụ hay sợ hãi, nước mãi từ khóe mắt nàng chảy xuống.
"Không cần, không cần....... cầu xin chú, không cần." Sức lực của nàng như rất lớn, người đàn ông thử thông qua cách của mình trấn an thiếu nữ trước mặt, chỉ tiếc, hắn vẫn không thể đem một phần bộ phận của mình đi vào người nàng.
Cưỡиɠ ɠiαи dù ở góc nhìn nào, cảnh trước mắt vẫn là cưỡиɠ ɠiαи.
"Tình huống thế nào?" Tần Hợp Hoan không nhìn thấy nhưng cũng cảm giác được trận dã chiến này không thích hợp.
"Nhìn qua thì người nam trên đường gặp được nữ hài tử này, ông ta nổi lên ác ý, nữ hài sợ hãi chạy vào trong sân này, ông ta bắt đầu cưỡиɠ ɠiαи thiếu nữ." Sát thủ Bạch căn cứ vào dấu vết còn lưu lại ở hiện trường phỏng đoán chuyện phát sinh giữa hai người.
Tần Hợp Hoan lập tức trở nên phẫn nộ, cô như muốn chạy ra ngăn cản người đàn ông kia, sát thủ Bạch vội ngăn cô: "Người mù, chị không phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-hoan-ban-duyen-phi-dieu-ban-duyen-quan/1952126/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.