Từ tầng lầu thứ 50,nàng quan sát cảnh đêm ở công viên, chỉ thấy cảnh sắc lung linh. Đèn đuốc lóe ra từ trong đó như là vô số tinh quang trong ngân hà.
Vi Mẫn ngắm cảnh bên cửa sổ, đối mặt cảnh đẹp như vậy, lại không có biện pháp chuyên tâm thưởng thức.
Từ phía sau,một đôi cánh tay kiên cường ôm chặt lấy nàng,nàng bị kéo vào trong không gian an toàn,khuôn ngực cứng rắn làm nàng bị thốn bên hông, tuyết phong đầy đặn bại lộ ở trong không khí thanh lương, lập tức bị hay bàn tay to ấm nóng bao bọc cầm lấy.Nam nhân cực độ mê luyến âu yếm nhìn, câu dẫn ra thanh thanh nàng kiều mỵ ,bất lực thân ngâm.
Váy ngắn cũng bị kéo đến thắt lưng, lõa lồ ra cái mông yêu kiều ,tuyết nộn , nội y đã sớm bị cởi, đôi chân thon dài nam tính cường hãn tách hai chân nàng ra.
Sau đó, bàn tay to lớn xấu xa dao động đến cấm địa bí mật của nàng, bắt đầu tìm kiếm động tình chính xác theo căn cứ…… “Ân……” Nàng mềm nhũn người, nhắm chặt mắt , vừa khổ sở,vừa hưởng thụ.
“Nhớ anh sao?” Lam Thư Đình trầm thấp tiếng nói ma mỵ vang lên bên tai nàng, kiên trì muốn đáp án, “Nói, có nhớ không?”
“Nhớ ,em nhớ……” Vi Mẫn không phải nữ nhân nghĩ một đằng nói một nẻo, nàng nỉ non trả lời.
Lam Thư Đình không cần nhiều,nàng chỉ cần nói như vậy là đủ. Hắn không hề ép hỏi, chuyên tâm hôn môi nàng ,rồi vành tai đáng yêu, sau đó tiến đến cái gáy ngọc ngà,một đường đi đến bả vai trắng nõn……
Ôm nàng,hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-phap-tinh-nhan/504641/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.