“Hả?”
Nhiếp Nghiêu ngồi bên dưới nghe vậy thì kinh ngạc, kế hoạch ban đầu của bọn họ không có việc Lục Tu Mộc tự bóc trần bản thân như vậy. Anh biết mổ xẻ nội tâm với đám đông không phải một chuyện dễ dàng, cũng sợ Lục Tu Mộc lại bị tổn thương vì đoạn quá khứ ấy.
Anh toan ngăn Lục Tu Mộc lại, song bị gián đoạn bởi Khâu Hành Phong ở bên kia đầu dây.
“Thầy Lục biết mình đang làm gì.” Giọng của Khâu Hành Phong phát ra từ chiếc tai nghe bluetooth. “Để em ấy tiếp đi.”
Lúc này Nhiếp Nghiêu mới nhớ ra mình vẫn đang gọi điện với tên bạn thân, đảo mắt: “Cậu thật sự không lo lắng chút nào thì đã không yêu cầu tôi giữ máy cả buổi rồi.”
Khâu Hành Phong không phản bác, không phải hắn không tin vào khả năng hay sự quyết tâm của Lục Tu Mộc, chỉ là mong có thể cùng người yêu vượt qua mọi khốn cùng. Nếu có thể, hắn thậm chí còn muốn xuất hiện cùng Lục Tu Mộc hôm nay.
Nhưng Giang Tùy đã khuyên hắn: “Nếu anh không muốn Như Mộc Xuân Phong lấn át mục đích chính là chứng rối loạn thì ngoan ngoãn ở nhà chờ đi.”
“Ngậm miệng đi.” Khâu Hành Phong thoát ra khỏi suy nghĩ, nói lạnh lùng. “Tôi không nghe được giọng của thầy Lục.”
Nhiếp Nghiêu trợn trắng mắt, nhưng vẫn tiến vài bước đến gần hơn với sân khấu.
“Vì chứng rối loạn không được phổ biến rộng rãi nên tôi vốn không biết cha bị gì.” Lục Tu Mộc vẫn đang nói tiếp, phơi bày quá khứ tàn khốc của mình trước mắt người khác chẳng chút vấp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-tac-thanh-doi/1688856/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.