Tối hôm đó Lục Tu Mộc lập tức dọn vào nhà mới. Vốn cậu cũng không muốn gấp như vậy, nhưng Khâu Hành Phong không chịu nổi bắt đầu thúc giục, liên tục “quấy rối”.
Nói gì mà “Ở kia cái gì tôi cũng có, em không phải xếp đồ”, còn không biết xấu hổ mà bổ sung “Tôi thích nhìn em mặc đồ của tôi”. Lục Tu Mộc vừa cười vừa nói bất đắc dĩ: “Có phải anh sợ em chạy không?”
Ở đầu dây bên kia là giọng lười nhác: “Tôi chỉ không chờ được để “nhốt” em trong địa bàn của tôi thôi.”
Lục Tu Mộc: “…”
Cậu một lần nữa cảm nhận được cái gọi là “người không biết xấu hổ thì vô địch”, chần chừ đẩy cửa nhà bạn trai ra.
Việc sống chung này có vẻ như chẳng thay đổi điều gì, ít nhất đối với Lục Tu Mộc thì như vậy, cơ mà Giang Tùy ở bên kia lại không nghĩ thế.
Có một buổi chiều, trợ lý thứ hai của Khâu Hành Phong mở cửa phòng làm việc của anh: “Anh Giang Tùy, người bên nhãn hàng vừa mang trang phục mùa mới đến, em chuyển đến nhà anh Hành Phong nhé.”
“Đợi một chút.” Giang Tùy ngăn cậu lại một cách bất thường. “Tôi nói với cậu ấy một tiếng đã.”
“Dạ?” Trợ lý thứ hai không phản ứng kịp. “Không phải anh Hành Phong đang ghi hình à?”
Giang Tùy không trả lời ngay, gửi một tin nhắn Wechat rồi mới nói: “Cậu đi đi, trong nhà của anh ta có người, lúc gặp đừng hỏi bậy.”
Trợ lí hoàn toàn bối rối: “Có ai vậy?”
“Bạn trai anh ta.” Giang Tùy dừng một chút. “Nhớ gõ cửa, tiện thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-tac-thanh-doi/1688994/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.