Bên ngoài có mấy người đi mô tô Harley phóng vụt qua, để lại dãy khói mù mịt ngoài xe Alphard. Lục Tu Mộc đang ngẩn người nhìn chằm chằm làn khói mờ này thì đột nhiên cửa xe bị một người kéo ra.
Tiểu Văn khom người, hai tay chống trên đầu gối: “Anh! Buổi thử vai, đề bài là… một trích đoạn buồn.”
Cao Hâm vừa đưa nước cho cậu vừa giúp cậu hít thở: “Nói từ từ thôi.”
Tiểu Văn tu một hơi hết nửa chai nước, vỗ ngực thở dốc: “Đề bài hình như là một đoạn diễn trong kịch bản của “Hỉ yến”, lúc em xếp hàng nghe được người khác nói chuyện, một người bảo “Xong rồi, vừa nãy căn bản tôi không khóc nổi”, có người cũng nói “Nếu biết trước là diễn cảnh khóc thì từ tối qua tôi đã ngồi nhớ lại mấy chuyện bi thảm rồi”.”
Cao Hâm lập tức nhìn về phía Lục Tu Mộc: “Nhanh, bây giờ nghĩ lại mấy chuyện buồn luôn đi!”
Tiểu Văn cũng nói: “Anh, anh chuẩn bị một chút, bọn em không quấy rầy nữa.”
“Cần gì…” Lục Tu Mộc thấy hơi buồn cười. “Khóc cũng có nhiều mức độ, anh không biết chút gì về kịch bản, có khóc đến mấy cũng phản tác dụng thôi. Vả lại kịch bản thử vai của mỗi người chưa chắc đã giống nhau.”
“Nên giống nhau chứ…” Tiểu Văn như quả bóng bị xì hơi, lầm bầm. “Ai cũng nói đạo diễn Khương hay giữ bảo mật đến cùng, trước khi bấm máy không ai biết được nội dung… Nếu có nhiều cảnh thử vai thì khác gì ông ấy tự “lộ đề”?”
Lục Tu Mộc biết cậu có ý tốt, không muốn đả kích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hop-tac-thanh-doi/1689020/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.