Mulciber kính sợ lén liếc nhìn Tom, sau đó mới đặt giấy tờ trong tay lên mặt bàn, "Hình như có nơi nào đó phát nổ, nếu như không phải mấy năm trước Ngài sắp xếp người trà trộn vào tất cả các nước khác, e rằng chúng ta không thể biết được việc này."
Tom nghe như thế, vẻ mặt tức giận mới chậm rãi thu lại.
Nhưng hắn cũng không vội xem tài liệu trên bàn mà nhìn Mulciber, thấp giọng hỏi: "Nói vậy nghĩa là tin tức này không có nhiều người trong Bộ Pháp Thuật biết?"
"Ngoại trừ những người ở nước Đức báo tin về, tại nước Anh chỉ có tôi và ngài Malfoy biết thôi, thưa Chúa Tể." Mulciber lập tức trả lời.
Nghe đến đây, thần sắc của Tom mới hòa hoãn lại, hắn hài lòng gật đầu với Mulciber, "Ngươi làm rất tốt.
Tiếp tục phong tỏa tin tức, nếu như phía chính phủ Đức không thông báo, chúng ta liền xem như không hay biết gì."
"Chuyện này..." Mulciber sửng sốt, không hiểu đây rõ ràng là một cơ hội rất tốt để vơ vét tài sản từ chính phủ nước Đức, nhưng tại sao Tom lại bỏ qua.
Nhưng, suy nghĩ lại, nếu làm lớn chuyện này khiến cho các pháp sư, phù thủy nước Anh đều biết, sợ rằng không dễ che giấu nữa.
Hơn nữa, lời của Chủ nhân chưa bao giờ sai.
Vì vậy, y gật đầu nhận lệnh, rồi rời phòng làm việc của Tom.
Sau khi Mulciber ra ngoài, Tom mới cúi đầu nhìn đống giấy tờ trước mặt, nhưng hắn còn chưa kịp mở ra xem những tài liệu tuyệt mật về sự kiện xảy ra bên phía nước Đức thông báo về, cửa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hp-tomhar-truong-sinh-linh-gia/259387/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.