Vì điều đó, tôi đã tuyệt thực, đã liều mạng phản kháng, thậm chí bỏ nhà đi.
Nhưng cuối cùng, vì không có tiền ăn, tôi ngất xỉu trên đường vào thành phố.
Có người tốt bụng đưa tôi về nhà.
Và ngay sau đó, tôi bị cha đánh thừa sống thiếu chết.
Lúc đó, ông ta đã nhận tiền từ môi giới, định đưa tôi vào nhà máy làm công nhân.
Khi tôi gần như tuyệt vọng, mọi chuyện bất ngờ thay đổi.
Đêm trước ngày nhập xưởng, cha mẹ lại nói tôi có thể tiếp tục đi học.
Tôi đã nghĩ rằng, có lẽ quyết tâm của mình đã khiến họ cảm động.
Hoặc có thể, họ đã nhận ra giá trị của việc học hành.
Nhưng hóa ra...
Tôi đã bị tính kế từ lâu rồi.
Họ đã ngầm bán tôi cho Triệu Hữu Hải.
Tờ giấy báo trúng tuyển không phải là giấy thông hành vào đại học.
Mà là tấm vé giúp tôi được bán với giá cao hơn.
Kiếp trước, tôi bị áp giải đến nhà họ Triệu như một tù nhân.
Trước khi rời đi, cha tôi còn dặn dò Triệu Hữu Hải:
"Con bé này học nhiều nên đầu óc cũng hoang dại lắm. Nếu nó không nghe lời, cứ đánh thật mạnh vào, đánh nhiều thì nó sẽ ngoan ngoãn thôi."
"Dù sao cũng chính cậu muốn lấy một cô vợ có học thức cao mà!"
Nói xong, ông ta xoay người bỏ đi.
Nhân lúc cả nhà họ Triệu ra ngoài tiễn đi cha tôi, tôi nghiến răng chịu đau, dùng lửa trong bếp đốt đứt dây trói ở chân, sau đó cắm đầu chạy.
Vừa lao ra sân, một đứa trẻ tầm mười tuổi bất ngờ xông tới, đ.â.m
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hu-tuc/2232077/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.