- Xuất ra tự tin, vì sao?
Ngư Nhi nháy mắt mấy cái.
Tiết Bích sửng sốt, liền cười:
- Xem ra ta lo lắng là dư thừa rồi!
Từ lúc tiến nhập Dao Trì tới nay, tuy rằng Ngư Nhi cũng sẽ kinh ngạc tán thán, lại vẫn là rất tự nhiên, không có chút bất an, mất tự nhiên. Thiếu nữ thoạt nhìn bình thường này, trên thực tế ý chí to lớn như đại hải.
Ngay trong lúc các nàng đang nói cười, một vị nữ tiên đến hô:
- A Lâu, a Tử, các ngươi rốt cục đã đến! Nếu còn không đến, đại hội Thẩm Phán sẽ bắt đầu!
Nữ tiên kia dung nhan cực đẹp, giữa trán điểm chút tinh hoa. Trên người tản mát ra hương hoa không biết.
Lúc này trên nét mặt lại toát ra một chút tức giận, Ngư Nhi mở to hai mắt:
- Đại hội Thẩm Phán?
Nữ tiên nắm quyền:
- Chính là thẩm phán Hứa Tiên kẻ phụ lòng kia, đến giúp Tiểu Tam xử lý cục tức này a!
Chợt có lộ ra dáng tươi cười kéo tay Ngư Nhi nói:
- Ngươi là Lâm Mặc nương đúng không, ta đã nghe nói qua về ngươi. Yến hội lần trước ta không thể đi được, thực sự là xin lỗi, công đức thần quang của ngươi rất đẹp a!
Tiết Bích cùng Yến Tử nhìn nhau, đều lộ ra cười khổ.
Ngư Nhi hít sâu một hơi, lớn tiếng nói:
- Hứa Tiên mới không phải hán tử phụ tình.
Nhất thời đem lời nói của nữ tiên kia cắt đứt, không chỉ nữ tiên kia lộ ra thần sắc kinh ngạc, mà ngay cả nữ tiên ở xung quanh đó cũng nhìn qua đây.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-tien-chi/1798951/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.