Mọi người vội vàng bẩm báo, vô cùng vui sướng.
Đôi nông phu mua bán đồ ăn quỳ xuống đất, lão già giàn dụa, hô:
- Cảm ơn Long vương gia!
Hắn vừa hô như vậy, tất cả mọi người nhao nhao quỳ lạy!
Trên bầu trời, Hồ Tâm Nguyệt nói:
- Thú vị a!
Ngao Ly hưng phấn gật gật đầu, bổ người như vậy còn thú vị làm mưa làm gió nhiều, hơn nữa trên mặt đất còn có nhiều người quỳ lạy mình như vậy.
Hồ Tâm Nguyệt cười nói:
- Lôi đình mưa móc, đều là quân ân. Ngươi đánh chết người như vậy, so với làm mấy trận mưa còn sảng khoái nhân tâm hơn nhiều, dùng không bao lâu, miếu thờ của ngươi được dựng lên. Đi thôi, chúng ta đổi địa phương, thiên hạ nhiều người xấu lắm!
Kết quả là, cả vùng Giang Chiết, một ngày này, đông đảo tham quan ô lại, du côn lưu manh đã chết dưới lôi đình. Dân chúng kêu to thống khoái, Ngao Ly cũng rất thỏa mãn, tuy nhiên trong lòng, chính là chơi cho thỏa đáng, mà không phải có lý niệm chính nghĩa gì, nhưng ít ra từ kết quả mà nói, chỉ vài đạo lôi đình, so với Ngự Sử đài Giám Sát Ngự Sử càng thêm xâm nhập nhân tâm.
Ngao Ly chơi thống khoái, ỗng nhiên Hồ Tâm Nguyệt nói:
- Muội muội, tỷ tỷ muốn mời ngươi hỗ trợ?
Ngao Ly dứt khoát nói:
- Hứa Tiên đã từng nói qua, cho dù ngươi nói cái gì cũng không được nghe theo!
Trong lòng Hồ Tâm Nguyệt mắng một tiếng nha đầu chết tiệt kia, vừa rồi chơi phóng túng như vậy sao không thấy ngươi nói gì! Nhẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-tien-chi/1799380/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.