Gia Ngự Hoàng Đế đột nhiên cảm thấy đại quỷ kia bộ dạng hết sức quen thuộc, cố gắng nhớ lại nhưng không cách nào nhớ đã gặp qua ở đâu, liền kinh ngạc hỏi:
- Ngươi chính là người phương nào?
Chung Quỳ gặp Gia Ngự Hoàng Đế nhưng là nhận ra, quỳ lạy tấu:
- Thần chính là Chung Nam sơn Chung Quỳ. Bởi vì thi đình không đậu, xấu hổ không dám về quê cũ, nên đành lao đầu vào cột trụ của cung điện mà chết, hôm nay quấy nhiễu Bệ Hạ thánh giá khiến ngườikhông thể nghỉ ngơi, xin bệ hạ thứ tội.
Hắn mặc dù lao đầu vào trụ mà chết, lại chỉ hận trời cao bất công với mình, cũng không oán trách Hoàng Đế lột bỏ hắn trạng nguyên danh tiếng.
Chỉ vì tại trong nội tâmcủa người xưa, thiên tử sẽ không bao giờ phạm sai lầm đấy, nếu như phạm sai lầm rồi, hoặc là hồng nhan họa thủy, hoặc là nịnh thần loạn chính, hoàng đế là vì bị tiểu nhân mê hoặc nên mới phạm sai lầm. Cho dù là tạo phản cũng là mượn tên tuổi những kẻ bên cạnh hoàng đế, nói là vì giết tiểu nhânbên ngườiHoàng Đế. Loại tâm lý này, cho dù đến hiện đại ngày nay, cũng giống như vậy, dân chúng chỉ cảm thấy tiểu nhân giữa đường, trở ngại phán đoán, cũng không cho rằng ngọn nguồn của tai họa là đến từ thượng cấp. Huống chi, trong chuyện này Gia Ngự Hoàng Đế cũng không có bao nhiêu trách nhiệm.
Gia điều khiển Hoàng Đế hoảng hốt nhớ lại Chung Quỳ sự tình, giờ phút này nhìn tướng mạo của Chung Quỳ, lại cảm thấy không hề sợ hãi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-tien-chi/1799493/chuong-360.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.