Đủ loại biểu diễn vừa rồi, vào lúc này giống như khói thoáng qua, mờ ảo tiêu tán, trong mắt mọi người chỉ còn thân ảnh của nàng, tình ý cuồn cuộn, cảm xúc theo đó phập phồng.
Hồi đầu nhất tiếu bách mị sinh,
Lục cung phấn đại vô nhan sắc.
Dịch:
... Bạn đang xem tại - truyenso.com
Một cười trăm đẹp nở đua,
Sáu cung phấn nhạt, son mờ, kém duyên.
...
* Đây là trích đoạn Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị, miêu tả sắc đẹp của Dương Ngọc Hoàn, chính là Dương quý phi.
Dương Ngọc Hoàn cười cười, nhưng dung mạo của nàng vào lúc này không lộ ra, cũng đã tươi đẹp che hoa thơm cỏ lạ. Dung nhan không hiện. Nhưng lại tuyệt đối là sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành. Dang tiếng hoa khôi, tuyệt không có nửa phần may mắn.
Hứa Tiên lại chú ý tới, đem toàn bộ tâm thần nhìn vào thân hình của Thường Hi, muốn tìm ra một tia dị thường, nhưng hoàn toàn không có kết quả. Vừa rồi Thường Hi từ trên trời rơi xuống, đó chính là nhờ bóng tối che dấu dây thép, trừ thứ đó ra, những điểm khác hoàn toàn không có gì che dấu, cũng bởi vì hắn chưa quen thuộc với Thường Hi. Nhưng hồi tưởng lại chuyện đêm hắn tới tìm Thường Hi lần trước, đúng là có một ít dị thường.
Không khỏi nhìn về phía Phan Ngọc bên cạnh, nàng am hiểu nhìn mặt mà nói chuyện, hơn nữa còn kết giao với Thường Hi nhiều hơn một ít.
Phan Ngọc khẽ lắc đầu, tỏ vẻ khoảng cách quá xa, không nhìn ra mánh khóe gì cả. Hứa Tiên cũng dứt khoát tĩnh hạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-tien-chi/1799534/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.