Dưới đất đều là những tảng đá màu đỏ sậm , xương cốt rải rác còn dính chút huyết nhục, xương khô đầu người tràn ngập , trong không khí đầy mùi tanh hôi ghê tởm làm cho người ta muốn nôn mửa, một tiểu hài tử ngồi xổm trên mặt đất, hình như đang cắn miếng gì đó, hài tử rất là hung ác tàn nhẫn nhưng nhìn qua rất nhỏ, quần áo trên người rách bươm , quần áo trên lưng rách một mảng lớn lộ ra một dấu hiệu màu đen hết sức bắt mắt, hắn chậm rãi đi qua , trong lòng loáng thoáng có thể khẳng định, có lẽ là Tiểu Mặc ?
Sau đó, hắn thấy, tiểu hài tử quay đầu, khuôn mặt thực tinh xảo nhưng bên miệng lại cắn một khối huyết nhục, trên tay là một nửa cánh tay đang bị gặm dở —
“A –”
Hứa Vị kêu lên sợ hãi, trên trán đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, kinh hồn chưa định.
“Vị Vị!” Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm.
Hứa Vị mờ mịt quay đầu, chỉ thấy tiểu hài tử vừa mới ở trong mộng đang chằm chằm nhìn mình, sắc mặt Hứa Vị không khỏi có chút kinh hoàng vội vàng rụt lui , lui đến cuối giường .
“Vị Vị?”
Mặc Tam khẽ nhíu mày, gặp ác mộng sao?
Hứa Vị lăng lăng nhìn Mặc Tam, sau một lúc lâu, đầu óc mới chậm rãi rõ ràng.
Vừa mới là nằm mộng?
Hắn mơ thấy Tiểu Mặc đang ăn huyết nhục, đúng rồi…… Nhất định là do hôm nay nghe Mộc Vân Hi kia nói , nói Tiểu Mặc là kẻ ăn thịt quỷ thi lớn lên , cho nên, mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-vi-trong-sinh-ky/176054/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.