“Vậy ngươi tên là……” Hứa Chính Nhất hí mắt hỏi.
“Mặc.” Mặc Tam thản nhiên nói “Tên của ta là Mặc.”
Hứa Chính Nhất nhìn chằm chằm Mặc Tam, sau một lúc lâu, đột ngột ha ha cười “Ha ha. Tên này không tồi. Mặc mặc vô danh! Mặc mặc vô danh! Hảo. Ha ha……”
Hứa Vị đầu tiên là ngẩn ra, lập tức trong lòng xấu hổ, lão cha hắn rốt cuộc đang làm sao nha?
Giương mắt nhìn về phía Mặc Tam, đã thấy Mặc Tam vẫn diện vô biểu tình mà đứng .
Hứa Vị không khỏi trong lòng không yên, Mặc Tam…… Không sinh khí chứ ?
Nương Hứa Vị lúc này mới lên tiếng “Tốt lắm, tốt lắm, thời điểm không còn sớm . Chúng ta chuẩn bị dùng cơm đi.”
Hứa Vị vội đứng dậy , cười nói “Nương, ta đến giúp ngươi .”
Đôi mắt của nương Hứa Vị hơi hiện ra tiếu ý , nói “Hảo!”
Hứa Vị đi theo nương hắn vào trù phòng, Trương mụ đã chuẩn bị đầy đủ .
Hứa Vị nhìn đồ ăn đã được chuẩn bị, rất là phong phú nha, nghĩ tới điều Mặc Tam cố kỵ, Hứa Vị nhẹ giọng nói “Nương, đồ ăn của Tiểu Mặc để ta làm đi .”
Nương Hứa Vị sửng sốt, lập tức nhíu mày nói “Không cần! Nương làm cũng như nhau mà .”
Hứa Vị lắc đầu nói “Nương, Tiểu Mặc chỉ ăn đồ do ta làm thôi .”
Nương Hứa Vị sửng sốt, lập tức nghĩ nghĩ, thở dài “Cũng được . Vậy ngươi làm đi.”
Mà lúc này, trong nhà chính .
Không khí…… Có chút lạnh lẽo quái dị.
Hứa Chính Nhất vừa thấy Mặc Tam ngồi ngay ngắn, giả cười thử hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-vi-trong-sinh-ky/176078/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.