Ban đêm.
Thời điểm Phương Tung trở lại Phương phủ, bóng đêm đã rất thâm trầm. Đưa thê tử nhà mình trở về trạch viện , Phương Tung xoay người đi hướng trạch viện của phụ thân .
Vào trạch viện , phất tay ra hiệu người hầu nha hoàn đều lui ra, đi vào thư phòng, chỉ thấy lão phụ thân nhà mình đang cau mày đi qua đi lại.
“Cha!” Phương Tung cung kính hành lễ “Nhi tử đã trở lại.”
Phương Dung ngẩng đầu nhìn hướng Phương Tung, khẽ gật đầu, lập tức vẻ mặt nghiêm túc , hỏi “Hạo Nhiên đâu?”
“Hạo Nhiên hiện tại ở biệt viện.” Phương Tung cung kính nói, dừng một chút, lại thấp giọng nói “Cha xin yên tâm, tam hoàng tử đã phái người tới , còn có người của chúng ta nữa , Hạo Nhiên không có việc gì, hơn nữa nhi tử cảm thấy nếu Hạo Nhiên đã giả chết , vậy người bên nhị hoàng tử cũng sẽ không lưu ý.”
Phương Dung khẽ gật đầu, lập tức lại thở dài , nói “Kính Nhiên nói hắn tạm thời muốn trụ ở ngoài . Ngươi cũng biết đi?”
Phương Tung nhẹ nhàng gật đầu, thấp giọng nói “Kính Nhiên rất cố chấp.”
Phương Dung chắp hai tay sau lưng, chậm rãi đi đến bên ghế dựa ngồi xuống, ý bảo Phương Tung cũng ngồi xuống, vẻ mặt ngưng trọng nói “Kính Nhiên làm chuyện này cũng coi như để lại cho Phương gia chúng ta một đường lui, tam hoàng tử tuy rằng cường thế có tài , nhưng, hoàng thất tuyệt đối sẽ không cho phép một mặc quỷ đi lên cái ghế kia , hiện tại…… Tam hoàng tử phải lấy được bảy khối lệnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-vi-trong-sinh-ky/2480886/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.