Phương Hạo Nhiên chậm rãi khôi phục ý thức, thời điểm mở to mắt, có chút mê mang, đợi lấy lại bình tĩnh, khi đứng dậy liền quét một vòng bốn phía, khóe miệng Phương Hạo Nhiên co rút, hắn thế nhưng đang bán phiêu phù ở trong một viên cầu trong suốt , dưới chân chính là một hồ nước!
Vỗ vỗ bụi đất trên người, tầm mắt Phương Hạo Nhiên nhìn hồ nước, thật sự là trong vắt sạch sẽ nha, ánh trăng in ở đáy hồ rất dễ thấy được. Phương Hạo Nhiên lại nhìn bốn phía, bốn phía hồ nước này đều là cây cối rậm rạp , đám cây cối rậm rạp xanh biếc này đem hồ nước vây quanh, thật nghiêm thật kín ,dưới ánh trăng chiếu rọi xuống, không hiểu sao lại có vài phần ớn lạnh.
Phương Hạo Nhiên vuốt cằm cân nhắc , những người đó thế nhưng không có một đao giết mình, mà là đem mình ném vào đây,kẻ sau lưng rốt cuộc muốn làm gì? Còn có A Phúc, hắn không có việc gì chứ ? Không bị những người đó giết chứ ? Đúng rồi!! Tiểu Duệ hỗn đản kia đâu!? Đã chạy đi đâu?! Sẽ không phải cũng đã xảy ra chuyện rồi chứ ! Mà những người đó đem mình nhốt vào trong cái viên cầu giống như là một quả bằng thạch ở thế giới trước kia của mình , lại muốn làm gì? Phương Hạo Nhiên trạc trạc viên cầu giống như làm bằng thạch này, nghĩ thầm , nếu trạc trạc mà vỡ ra được thì thật hảo ngoạn mà ……
“Ngươi tỉnh?” thanh âm mềm nhẹ đột ngột ở bên tai Phương Hạo Nhiên vang lên, Phương Hạo Nhiên vội xoay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-vi-trong-sinh-ky/2480907/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.