Hứa Vị ngẩn ngơ một lát, rốt cục hồi thần, trong lòng đủ loại tư vị chua xót toan ngọt, đôi mắt lên men, ủy khuất áp lực nhiều ngày qua rốt cục bắt đầu lan tràn, nghĩ tới ngày ấy, ở chính đường hậu viện phủ nha, nhìn gia gia hắn, cha hắn, đại bá hắn trang trọng quỳ xuống đất hành lễ như vậy, nghĩ tới ngày ấy, ánh mắt cha hắn nghiêm khắc, nói cho hắn — quỳ xuống! Hắn mới như tỉnh từ trong mộng, cho dù giữa hắn cùng Tiểu Mặc có thân mật cỡ nào cũng đều tránh không được quân thần chi lễ ! Mà quân thần chi lễ này, không chỉ giới hạn trong chính hắn, còn có cha hắn, ca ca hắn……
Hắn tự hỏi, hắn có thể đứng ở bên người Tiểu Mặc, sau đó, nhìn cha hắn, ca ca hắn, người nhà của hắn đối hắn cùng Tiểu Mặc hành lễ sao ?– Không thể!
Mà ngăn cách giữa hắn cùng Tiểu Mặc đâu chỉ là thân phận? Còn có thế nhân chỉ trích …… Tình yêu giữa hai nam tử……
Hắn cần hảo hảo suy nghĩ một chút, hắn phải suy nghĩ cẩn thận, hạ định quyết tâm thật tốt , lại không nghĩ rằng, Tiểu Mặc lại quyết tuyệt rời đi như vậy…… Tựa như giữa bọn họ chưa từng có bất luận cái gì vô cùng thân thiết.
Cũng biết, khi hắn thấy kiện bào phục màu xanh thẫm kia, trong lòng hắn tràn đầy tuyệt vọng…… Lúc ấy, hắn thật sự nghĩ rằng, hắn cùng Tiểu Mặc vô pháp tái kiến …… Hắn thật sự nghĩ rằng, hắn cùng với Tiểu Mặc đã kết thúc…
Cũng chính vì phân tuyệt vọng này, làm cho hắn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hua-vi-trong-sinh-ky/2480913/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.