“Mẹ đứa bé là ai?” Hai người mới hẹn hò được hơn ba tháng, tính toán nghiêm túc thì, đứa bé này chắc là nợ phong lưu trước kia của Hách Quân, cô nên tức giân hay sao? Không, cô là bạn gái của hắn, thấy bạn trai mình tự nhiên ôm thêm một đứa bé, cho dù phát điên làm loạn cũng là bình thường.
“Anh không biết.”
“Anh không biết?” Tô Tiểu Đại lần thứ hai gào lên, “Sao lại không biết được!”
“Thực sự anh không biết.” Từ Hách Quân hình như cũng bắt đầu nổi giận, bình thường hắn quen chủ trì toàn cuộc, cho dù có xảy ra chuyện bất ngờ gì, cũng không thể “bất ngờ” đến mức sinh ra thằng bé trên tay đây được.
“Vậy anh định thế nào?”
“Trước mắt, anh muốn tìm bảo mẫu cho nó đã, người nhà anh đã đi hỏi thăm giúp rồi, có…”
“Chờ chút,” cô kịp thời cắt ngang lời hắn. “Anh định nuôi nó?”
“Đương nhiên rồi.”
Tô Tiểu Đại thay đổi hoàn toàn sự ung dung, nắm tóc gào lên: “Thằng bé này ở đâu ra còn không biết! Anh nuôi nó? Vậy em thì làm thế nào?”
“Anh đang định nói với em chuyện đó,” kéo lại cô khỏi hoảng loạn, Từ Hách Quân nghiêm túc nói: “Nếu nó đã là con của anh, anh không thể bỏ mặc nó được.”
“Nhưng, đâu có liên quan gì đến em!”
“Nếu em là bạn gái của anh, đương nhiên sẽ liên quan đến em.”
Cô trầm mặc không nói lời nào, dè dặt nhìn lại hắn.
“Anh sẽ nuôi nó, mà em là bạn gái của anh… Cho nên, em chắc chắn phải đối mặt với vấn đề này.”
“Vấn đề gì?” Nắm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huan-luyen-cha-phuc-hac/113341/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.