Tiền Đa Đa không phải chưa từng nghĩ đến việc một ngày nào đó sẽ gặp lại Lục Tề Minh.
Nhưng cô không ngờ rằng cuộc gặp gỡ này lại diễn ra tại Maridal – một vùng đất xa lạ nằm giữa biển Đỏ và sa mạc vàng.
Người ta thường nói thời gian sẽ làm phai mờ ký ức.
Nhưng kỳ lạ thay, dù đã chia tay Lục Tề Minh tròn một năm, những kỷ niệm về người đàn ông ấy trong tâm trí cô vẫn sống động đến lạ thường.
Như thể chỉ ngày hôm qua họ còn trao nhau nụ hôn trong tuyết trắng. Tâm hồn và cơ thể cô dường như vẫn còn lưu giữ hơi ấm và tình yêu nồng nhiệt của anh…
Tiền Đa Đa đứng chết lặng, quên cả phản ứng.
Thấy cô gái Trung Quốc im thin thít, chỉ biết tròn mắt nhìn vị trung tá điển trai trước mặt, Yuna vừa bối rối vừa sốt ruột.
Cô vội kéo nhẹ tay áo Tiền Đa Đa, thì thầm nhắc nhở: “Cô Tiền, vị sĩ quan đang nói chuyện với cô đấy.”
Nghe tiếng Yuna, ánh mắt Tiền Đa Đa chớp nhẹ, cô chậm rãi lấy lại bình tĩnh.
“…Xin chào.” Cô hít thở sâu, gượng ép nụ cười trên gương mặt căng thẳng, “Tôi là Tiền Đa Đa.”
Lục Tề Minh không nói gì.
Hai ánh mắt gặp nhau trong không khí tĩnh lặng.
Cô bối rối đến mức hàng mi dày khẽ run rẩy, luôn tìm cách tránh né. Trong khi đôi mắt đen lạnh lùng của anh nhìn thẳng, bình thản và lý trí như mặt biển phẳng lặng không gợn sóng.
Yuna tính tình vô tư, không nhận ra sự căng thẳng giữa hai người.
Cô quay sang Tiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huhu-deu-do-em-tu-nguyen-an-do/2733515/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.