Theo quy định, quân nhân tại ngũ và bố mẹ nếu không sống cùng thành phố sẽ được nghỉ phép thăm gia đình thêm vài ngày mỗi năm.
Khi nghe tin này, bà Trương Tuyết Lan đang say sưa trò chuyện điện thoại với cô con gái cưng.
Bà bất ngờ thốt lên: “Thế là Tiểu Lục mỗi năm có cả phép thăm nhà lẫn nghỉ phép thường, tính ra được khá nhiều ngày nghỉ đấy.”
Trong phòng ngủ, Tiền Đa Đa đang xếp quần áo vào vali. Nghe lời mẹ nói, cô khẽ cười đáp: “Nghề của anh ấy vốn vất vả lại nguy hiểm, thường xuyên phải đối mặt với thương tích. Có thêm chút thời gian nghỉ ngơi là đương nhiên thôi.”
“Cũng phải.” Bà Trương gật gù suy nghĩ. Bỗng bà chợt nhớ điều gì đó liền sốt sắng hỏi: “Này Đa Đa, lần này về Bắc Nguyên con đã chuẩn bị quà chưa? Lần đầu Tiểu Lục đến nhà đã tặng cả nhà ta biết bao thứ quý giá từ nhân sâm yến sào đến rượu hảo hạng. Quà tặng bố mẹ cậu ấy cũng phải thật chu đáo nhé!”
“Con biết rồi.” Tiền Đa Đa cười tủm tỉm, “Mẹ cứ yên tâm cùng bố đi chơi cho vui, việc nhà đã có con lo. Con tính toán hết rồi.”
“Con bé ngốc, con là báu vật của mẹ, chuyện trọng đại cả đời con sao mẹ không quan tâm cho được?” Bà Trương bật cười rồi lại thở dài đầy cảm khái, “Nhưng mà con gái mẹ vốn chín chắn, làm việc gì cũng chu toàn. Giờ lại có Lục Tề Minh ở bên, mẹ cũng yên tâm được một nửa rồi.”
Vali của Tiền Đa Đa cũng vừa sắp xếp xong.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huhu-deu-do-em-tu-nguyen-an-do/2749019/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.