Việt Từ còn chưa nói gì, bên cạnh đã có một giọng nói lạnh nhạt xen vào: "Ai xứng đôi với ai?"
Tiếng nói đột ngột vang lên, mọi người phản xạ quay ra nhìn thì thấy Phương Trung Quy đã đến gần từ lúc nào.
Hiếm thấy áo sơ mi trắng trên người anh hơi nhăn nhíu, cổ tay áo vén lên để lộ nước da trắng, ngón tay thon dài cầm phong bì màu đen đựng kịch bản.
Nét mặt hơi mệt mỏi nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh không gợn sóng như cũ. Lúc nói chuyện, ánh mắt cứ cố ý vô tình hướng về phía Việt Từ.
Không nghĩ lại để anh nghe được, Trần Viên tức khắc nghẹn họng, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Trả lời như thế nào được chứ?
Cũng không thể nói thẳng nói thật: fans hâm mộ cho ngài vào hậu cung của Việt Từ để ý dâm đấy?
Dù cô có to gan thì cũng biết phân biệt cái gì nên nói và không nên nói. Huống chi đạo diễn Phương vừa nhìn là biết thuộc phe chính đạo không ưa cẩu thả, nhỡ đâu nghe thấy những ô ngôn uế ngữ trên mạng lại sinh ra thành kiến với anh Việt thì làm sao bây giờ?
Khi Trần Viên đang khó xử, Việt Từ đột nhiên cười khẽ, lấy tay chống cằm, hơi nghiêng đầu, hài hước hỏi lại: "Dưới website chính thức chắc là có rất nhiều bình luận về đề tài này, đạo diễn Phương thấy thế nào?"
Đôi mắt hoa đào hẹp dài nhìn anh không chớp, biển sao trong mắt gợi ra mị hoặc nhè nhẹ, Phương Trung Quy run lên, trong lòng nổi dậy cảm giác lạ thường.
Anh phục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-dan-cach-van-nhan-me-lat-keo/1707260/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.