Ngày hôm sau, tiếng chuông điện thoại đánh thức Việt Từ trong cơn mơ ngủ.
"Xuống tầng đi, đến giờ làm việc rồi." Giọng Tư Minh Tu truyền tới đúng giờ qua đường dây điện thoại, dặn thêm: "Thu dọn luôn đồ đạc, buổi tối không quay về đây nữa, phòng cậu thuê không an toàn, công ty đã chuẩn bị tốt ký túc xá, tối nay cậu trực tiếp dọn sang đó."
Tay cầm di động của Việt Từ khựng lại, vươn đầu ra khỏi ổ chăn, nhất thời tỉnh táo. Anh xốc chăn xuống giường, chậm rãi nói: "Không cần, tôi đã dọn khỏi chỗ đấy rồi, lúc đó thời gian quá muộn nên chưa kịp nói cho anh biết, địa chỉ ở trụ sở Thành Lâm, qua đây đón tôi đi."
Chỉ trầm mặc trong khoảnh khắc, Tư Minh Tu ở đầu dây bên kia đã nhạy bén đoán ra tất cả: "Là căn hộ của ngài Phó?"
"Ừ."
Giọng Tư Minh Tu lạnh xuống: "Cậu hẳn phải biết biệt thự ở trụ sở Thành Lâm có nghĩa là gì, vậy mà còn dám nhận?"
"Tôi sẽ không từ chối lời mời sống chung của mỹ nhân." Việt Từ tỏ vẻ đương nhiên: "Một căn hộ mà thôi, kể cả hoàng cung tôi cũng nhận lời."
Thật tình anh còn chưa để căn hộ khu này vào mắt, chẳng qua là Phó Bồi Uyên mời quá hấp dẫn mà thôi. Biệt thự tại trụ sở Thành Lâm đối với những người khác thì có lẽ là giá trên trời, nhưng với anh thì cũng không phải chưa từng được trải nghiệm. Ngày xưa, Kỳ Dịch Niên nhà giàu trăm tỷ, căn hộ như thế anh có thể mỗi ngày đổi một căn, vầy đã tính là gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-dan-cach-van-nhan-me-lat-keo/1707349/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.