Hai người cẩn thận né tránh ngón tay sắc bén của tang thi đang duỗi ra đầy đất, trèo lên thang sắt đơn sơ nằm trên vách tường ngoài nhà, vừa đến sân thượng tầng hai, cánh cửa nhỏ kia liền được mở ra từ bên trong, Lý Hữu Căn nước mắt đầy mặt vọt ra, ôm gắt gao cánh tay Hùng Gia Bảo đi ở phía trước, run lập cập cầu xin, "Cứu, cứu tôi... Cứu tôi với..."
Hùng Gia Bảo vội vàng an ủi vỗ vai hắn, tùy tiện cười nói, "Đừng sợ đừng sợ, chúng tôi tới đây để cứu anh, tang thi phía dưới đều bị chúng tôi cán nát bét hết rồi, không thương tổn người được nữa, anh mau dọn đồ một chút, chúng tôi có xe, lập tức đưa anh đến chỗ an toàn."
Lý Hữu Căn nghe thấy những lời này, trong lòng lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhìn tang thi phía dưới quả thực không thể động đậy, càng ôm chặt cánh tay Hùng Gia Bảo kéo hắn đi ra ngoài, đâm lên người Tân Manh đứng phía sau cũng không dừng lại chút nào, nhắc đi nhắc lại như bị thần kinh, "Vậy thì đi mau, đi mau, nhanh chóng mang tôi rời khỏi nơi quỷ quái này! Mau! Mau!"
Tân Manh ngăn cản hắn, "Tấm thiệp đâu? Anh có mang theo hay không?"
Lý Hữu Căn điên tiết đẩy Tân Manh ra, rống to về phía cậu, "Tấm thiệp, tấm thiệp gì ở đây?! Đi mau! Mau dẫn tôi rời khỏi nơi này! Quan tâm đếch gì đến tấm thiệp quái đản đó! Tôi muốn rời khỏi nơi này! Lập tức rời khỏi —— "
Những việc trải qua ngày hôm nay đã vượt khỏi khả năng thừa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-dan-chay-tron-khoi-game-kinh-di/1415558/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.