Mùa hè ở Ung Đô nóng nực không chịu nổi, ngay cả không khí cũng nóng như thiêu đốt.
Lập Hạ chưa được bao lâu, Văn Thanh Từ ho khan ngày càng nặng, cơ thể suy nhược sụt đi rất nhiều cân, không chịu nổi sự tra tấn của mùa hè nóng bức.
Văn Thanh Từ đã quen với chuyện này từ lâu nên bản thân cũng không để ý lắm, ngược lại Tạ Bất Phùng còn sốt ruột hơn cả y.
Chuyện triều đình đã sớm đi vào quỹ đạo, mắt thấy nhiệt độ không khí dần dần tăng cao. Tạ Bất Phùng ném hết chuyện triều đình cho Tạ Quan Chỉ đã là hoàng thái đệ, tới Tùng Tu phủ với Văn Thanh Từ.
Thân là bậc đế vương, hắn chỉ cùng Tống Quân Nhiên và Văn Thanh Từ đi thuyền khiêm nhường về Tùng Tu phủ chứ không dẫn theo bất cứ người hầu cận nào.
Thần Y cốc bốn mùa như xuân, là điểm đến lý tưởng cho kỳ nghỉ hè. Tại đây, dược liệu phong phú, y thư đa dạng, rất thuận lợi cho việc an dưỡng và nghiên cứu phương thuốc giải độc "Thiên Từ".
Nói chung, sau khi vào núi một ngày là có thể tới trong cốc.
Nhưng lần này Tống Quân Nhiên dẫn theo Văn Thanh Từ và Tạ Bất Phùng đi xuyên rừng núi suốt một ngày rưỡi.
Sau khi xác định Tạ Bất Phùng không nhớ được đường đến, hắn mới đi vòng tới phương hướng chính xác, trở lại trong cốc.
Nhưng Tạ Bất Phùng không có nói cho Tống Quân Nhiên biết, hắn từng dẫn quân băng qua sa mạc, mặc dù không cố nhớ, nhưng vẫn lưu lại trong tâm trí con đường dẫn tới cốc.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-dan-sinh-ton-cua-thai-y-hac-lien-hoa/1986675/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.