Ninh Diệc Duy có đôi khi cảm thấy một số ít cá thể trong sinh hoạt của con người sẽ dãn nỡ hoặc co rút lại theo từng thời điểm chủ quan, vì cậu rõ ràng cảm giác được, từ sau khi vào thu, thời gian mỗi ngày cứ rút ngắn lại theo nhiệt độ giảm xuống.
Lương Sùng xem thường lý luận của cậu, nói Ninh Diệc Duy là “sợ lạnh dẫn đến hành động chậm chạp” và “ngủ nhiều hơn”.
Ngoài dự liệu của Ninh Diệc Duy chính là, Chu Tử Duệ lại tán đồng với cái nhìn của Lương Sùng, cũng cực lực khuyên bảo Ninh Diệc Duy ăn nhiềm cơm hơn.
Chu Tử Duệ dường như vô cùng vững tin rằng chỉ cần Ninh Diệc Duy ăn nhiều hơn thì sẽ thấy thời gian dài trở lại như mùa hè thôi. Đương nhiên, Ninh Diệc Duy đối với chuyện này giữ nguyên ý kiến, cũng cưỡng ép lôi kéo Chu Tử Duệ cùng nhau làm thí nghiệm tính toán tốc độ với mình.
Ninh Diệc Duy đã lên năm tư đại học, ngoại trừ lên lớp thường ngày và làm luận văn, còn có một thay đổi mới, cậu bắt đầu học lái xe.
Dưới sự thúc giục của ba mẹ và sự hấp dẫn ấm áp bên trong xe, Ninh Diệc Duy thuận lợi thông qua kỳ thi lý thuyết lái xe thứ hai, bắt đầu chuẩn bị lớp thứ ba.
Sau khi kết thúc dự án thu mua,Lương Sùng nhàn rỗi hơn, tình cờ có một khoảng thời gian nghỉ ngơi cuối tuần thì sẽ quắp Ninh Diệc Duy ra vùng ngoại ô tập lái xe.
Lá gan Ninh Diệc Duy rất nhỏ, tay chân phối hợp cũng không linh hoạt lắm, khi tập
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-dan-vao-giac-ngu/1311187/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.