Tôi đang ở trong thang máy của bệnh viện xã, tôi đang nghĩ tại sao thang máy ở đây lại lớn gấp mấy lần thang máy ở công ty tôi, sau đó tôi nghĩ ra thang máy này dùng để vận chuyển bang ca và người bệnh nên mới lớn như vậy, không biết trong đây đã có biết bao nhiêu người chết rồi… Thang máy dừng lại ở lầu hai, hai y tá bước vào, một cô da trắng, một cô da đen nhưng đều trẻ tuổi, quyến rũ. Điều này làm tôi nhớ tới Triệu Ninh Ninh, cô ấy cũng mặc áo khoác ngoài trắng như thế, cũng lung linh như nước thế này.
Tôi đang suy nghĩ, cô gái da trắng mở miệng nói với giọng ngọt ngào: “Cậu có nghe chưa, bây giờ nhân viên Khang Hoa đi làm đều phải đội mũ bảo hiểm hết rồi đấy.”
Vừa nghe đến chữ Khang Hoa, lòng tôi lại xao động. Dù sao, danh từ này đã từng rất quen thuộc với tôi, tôi giương mắt nhìn cô gái da trắng.
Cô gái da đen tiếp lời: “Sao lại không biết được, Thiên Thành mới thu mua Khang Hoa không được bao lâu đã xảy ra chuyện này, nghe nói bác sĩ đó bị thương rất nghiêm trọng, cũng không dám ở lại Khang Hoa mà bí mật chuyển đến chỗ chúng ta, nghe nói là bị thương rất nghiêm trọng.”
Cô gái da đen thở dài nói: “Thật ra vị bác sĩ kia cũng đã bồi thường tiền nhưng người thân bệnh nhân lại không chịu. Khang Hoa đang chuẩn bị khai trừ vị bác sĩ kia, mọi việc cũng đã dàn xếp ổn thỏa, không ngờ người nhà bệnh nhân lại kéo người đến đánh.”
Cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huong-thom-bang-da-nhu-xua/586922/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.