Nói xong đầu gối Sầm Chân Bạch mềm nhũn, chuẩn bị ngã xuống.
Hoắc Ngưỡng phản ứng nhanh nhạy, hắn lao tới, mở rộng cánh tay vững vàng đỡ lấy omega.
Sầm Chân Bạch kiệt sức nhìn như đã không còn tỉnh táo.
Xác nhận bản thân mình an toàn rồi, Sầm Chân Bạch không thể cố gồng được nữa, chỉ biết trốn trong lòng alpha, nhắm mắt lại. Từng đợt pheromone từ tuyến thể tiết ra không ngừng, ngông cuồng lan tỏa trong không khí, đồng thời đè nặng lên vai của Hoắc Ngưỡng.
Lần đầu tiên, Hoắc Ngưỡng cảm thấy may mắn vì mắc hội chứng đứt liên kết. Nếu không phải nhờ cơn đau nhẹ kéo giữ chút lý trí, với độ tương thích 100%, hắn đã phát điên ngay khi nhận ra omega đang trong kỳ phát tình, thậm chí còn đáng sợ hơn những alpha khác.
Sầm Chân Bạch rất khó chịu, khóe mắt đỏ lên, đôi môi hơi hé mở, gắng gượng hít thở.
Hoắc Ngưỡng đau lòng muốn chết, hắn vén tay áo Sầm Chân Bạch lên, những mạch máu trên cánh tay gầy gò hiện rõ.
Tiêm thuốc ức chế là kỹ năng bắt buộc của alpha và omega. Hắn nghiêng đầu kim chọc xuống cánh tay.
Ngay lúc đó, một cảm giác ẩm ướt thoáng qua cằm hắn, ngắn ngủi nhưng bất ngờ.
Tay Hoắc Ngưỡng khẽ run, suýt nữa làm rơi cả ống tiêm xuống đất.
Sầm Chân Bạch khi ở gần dường như mới ngửi thấy hương thơm cậu yêu thích từ alpha. Cậu cố ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hít hà ở cổ áo alpha, càng ngửi lại càng muốn đến gần hơn.
Trong tình trạng thiếu tỉnh táo, pheromone của Hoắc Ngưỡng là một sự tồn tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huy-hon-do-nam-kinh/2170271/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.