"Này, A Bình ca!"
Lý Hạng Bình đang vác giỏ cá trên vai, thong thả bước về nhà.
Từ đằng xa, một thiếu nữ má lúm đồng tiền, dung mạo tuy không quá nổi bật nhưng lại toát lên vẻ rạng rỡ, tươi tắn chạy đến.
" A Vân muội.
"
Lý Hạng Bình mỉm cười nhìn thiếu nữ, xoay người đưa giỏ cá về phía nàng.
"Nhìn này, hôm nay huynh bắt được nhiều cá lắm, muội mang về ít mà ăn.
"
"Ấy, huynh khách sáo rồi.
"
Điền Vân e lệ cúi đầu.
Nàng vốn phát triển sớm, năm nay mới mười một tuổi mà đã cao hơn cả Lý Hạng Bình mười ba tuổi.
Dân làng Lê Kinh thường gả con từ năm mười ba, mười lăm tuổi, mà trong đám thanh niên cùng trang lứa, chỉ có hai người là xứng đôi vừa lứa nhất.
Trong lòng Điền Vân sớm đã xem thiếu niên trước mặt là ý trung nhân.
"Không sao đâu, cầm lấy đi!"
Lý Hạng Bình không suy nghĩ nhiều, dúi vội hai con cá vào tay Điền Vân.
Trong số những người trong làng, hắn quý trọng nhất là Điền thúc, gặp nhi nữ của ông ta thì đương nhiên phải quan tâm chút ít.
Chia tay Điền Vân, Lý Hạng Bình vội vã về nhà, ném giỏ cá xuống ao nhỏ.
Hắn trầm ngâm một lát, lấy chiếc gương cổ ra lau chùi cẩn thận rồi nhét vào ngực áo, sau đó cầm ba chiếc hộp gỗ trên bàn đi ra đồng.
Ở đó, hai người huynh trưởng của hắn đang cùng phụ thân làm việc.
Nhà họ Lý có bốn huynh đệ, lần lượt là Lý Trường Hồ, Lý Thông Nhai, Lý Hạng Bình và Lý Xích Kinh.
Ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-giam-tien-toc-quy-viet-nhan/2048221/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.