Đây là tiểu khu tầm trung, căn nhà này mới đổi hai năm, Phong Vũ làm cảnh sát hình sự nhiều năm như thế để dành được ít tiền, mua một căn nhà rộng hơn một trăm mét vuông ba phòng ngủ một phòng khách.
Hai người mỗi người một phòng ngủ, còn có một phòng là phòng làm việc của Phong Vũ, mặc dù cửa không khóa những Kiều Nhiễm chưa từng vào.
Bình thường Phong Vũ không về nhà, một mình cô muốn thế nào được thế nấy, nhưng bây giờ ban đêm Phong Vũ về nhà, cô không thể tùy ý như vậy.
Kiều Nhiễm cất đi váy ngủ dây mình thích nhất, đổi bộ đồ ngủ bảo thủ, mở cửa phòng nhìn một chút.
Phong Vũ còn ở trong phòng chưa ra, phòng tắm bây giờ không có ai dùng.
Kiều Nhiễm thỏa mãn đi về phía phòng tắm, thuận tay khóa trái cửa, chuẩn bị tắm rửa.
Cởi áo ngủ và đồ lót xuống ném vào cái sọt, Kiều Nhiễm điều chỉnh nhiệt độ nước phù hợp đứng dưới vòi hoa sen tắm rửa thân thể.
Phong Vũ mở cửa phòng cầm qυầи ɭót trong tay, lúc đi đến cửa phòng tắm nghe thấy tiếng nước bên trong dừng bước quay người về phòng.
Điện thoại bỗng nhiên vang lên, Phong Vũ cầm lên liếc nhìn nhanh chóng nhấn nhận máy.
“Chuyện gì?”“Anh Vũ, bọn cướp xuất hiện ở đường số 86 Đông Sơn, các anh em đều ở chỗ này, anh tới nhanh!”Giọng nói ồm ồm của Tiểu Lưu truyền đến từ điện thoại, nghe thấy vô cùng lo lắng.
Sắc mặt Phong Vũ nghiêm túc cúp điện thoại cầm áo khoác nhanh chân bước ra cửa nhà.
Tiếng đóng cửa truyền vào phòng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-hoac/38907/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.