Đến đơn vị, Tiểu Lưu hôm qua kiểm tra phòng cùng anh tiến lên đón, hưng phấn nói: “Anh Vũ, tìm được rồi.
”Phong Vũ gật đầu nhận lấy văn kiện trong tay anh ta.
Là một cảnh sát, Phong Vũ thật sự bận bịu nhiều chuyện, nhưng chuyện ngày hôm qua đánh đòn cảnh cáo cho anh, anh bỗng nhiên ý thức được nhất định phải đưa cô trở về trước khi Kiều Nhiễm còn chưa lệch đường hoàn toàn, mà cái này mang ý nghĩa anh nhất định phải dành chút thời gian làm bạn với Kiều Nhiễm.
Nhưng vì Kiều Nhiễm trưởng thành khỏe mạnh, Phong Vũ quyết định giảm bớt thời gian lại một chút.
Bầu không khí trong lớp rất khẩn trương, thành tích thi thử đã có, lần này rất nhiều bạn cùng lớp không thi tốt, giáo viên cầm bài thi điểm danh phê bình ngay trêи bục giảng, nhưng mà những điều này đều không liên quan tới Kiều Nhiễm, thành tích của cô rất ổn định, cơ bản giữ vững top 3.
Kiều Nhiễm cúi đầu nhìn sách vở trước mặt mình, nhìn như là chăm chú đọc sách, thực ra đang thất thần, trong đầu toàn là Phong Vũ.
Thời điểm Kiều Nhiễm mười tuổi đi theo mẹ tuổi còn trẻ tới nhà Phong Vũ, khi đó mẹ của cô 25, Phong Vũ mới 23.
Lần đầu tiên Kiều Nhiễm nhìn thấy Phong Vũ chỉ có một ý nghĩ, cô cảm nhận sâu sắc rằng người đàn ông này căn bản không phải người cùng một thế giới với mẹ.
Kiều Nhiễm mười tuổi tư tưởng rất chín chắn, có lẽ là xuất thân khác biệt, nhìn càng thêm thông suốt.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-hoac/38910/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.