Trần Hi suýt nữa ngất đi vì sợ hãi, cố gắng kìm nén nỗi sợ trong lòng, gật đầu đồng ý. Nghe thấy cô trả lời, bốn người kia quay lại, cả năm người cùng nhau đứng trước tấm gương tập nhảy. Chỉ trong chốc lát, họ đã hoàn thành một bài nhảy. Bốn người kia ngồi xuống nghỉ ngơi, uống nước.
Trần Hi đứng đó, chân run lẩy bẩy, hàm răng cũng đánh vào nhau. Cô không dám ngồi xuống, chỉ đứng cứng đờ một chỗ, lắng nghe cuộc trò chuyện của bốn người kia.
“Các cậu nghe tin gì chưa? 《Nhóm nữ xuất sắc nhất》 đã thay đổi quy định rồi.”
“Quy định gì vậy?”
“Giới hạn số thành viên trong nhóm nữ, chỉ cho phép tối đa năm người.”
“Nhưng chúng ta có sáu người mà, làm sao đây? Công ty thật là tệ, nếu vậy chúng ta không tham gia nữa.”
“Có lẽ phải loại bỏ một người, những người còn lại sẽ được chia đều tài nguyên, cạnh tranh khốc liệt lắm.”
“Vậy nhóm chúng ta phải đá ai đây? Ai sẽ là người bị loại?”
“Ai sẽ là người bị loại?”
“Ai sẽ là người bị loại?”
Một đôi bàn tay lạnh lẽo đặt lên cổ Trần Hi, làn da ấm áp của cô lập tức nổi da gà. Đôi tay ấy như rắn độc quấn quanh vai cô, móng tay đen kịt từ từ đ.â.m vào da thịt. Đồng thời, một giọng nói u oán vang lên bên tai: “Trần Hi à, ai sẽ là người bị loại đây?”
Trần Hi trợn mắt, toàn thân run rẩy, mặt mày tái mét.
Đột nhiên, một luồng ánh sáng vàng chiếu xuống từ trên đỉnh đầu cô, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Trần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-hoc-phat-song-truc-tiep-bao-hoa-toan-nhan-vien-an-dua-hong-chuyen/2357417/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.