Trong lòng Diệp Huyền bộp một tiếng, sau đó lộ ra vẻ cuồng hí, dược tính của hiển hồn dược tề bị ngăn lại, thường chỉ có một khả năng chính là có thể có một võ hồn chưa thức tỉnh đang ẩn tại đó.
Huyền thức di chuyển tới đó, Diệp Huyền lập tức cảm nhận được ở ngực của mình có một tia hoàng quang nhàn nhạt ẩn sâu bên trong chỗ trái tim, không hề động đậy, yên lặng nằm tại đó.
Lặng yên như núi, bất động như đất, hùng hậu ngập trời, thâm trầm như vực thẳm.
- Đây chẳng lẽ là… võ hồn truyền thừa của Diệp gia, đại địa võ hồn?
Diệp Huyền đột nhiên tỉnh ngộ.
Võ hồn truyền thừa bình thường chính là căn cứ huyết mạch tổ tiên mà tới, võ hồn của Diệp gia chính là đại địa võ hồn, lúc trước chính mình tự động thức tỉnh hắc sắc võ hồn, trưởng bối Diệp gia liền cho hắn hắc sắc võ hồn của hắn chính là đại địa võ hồn biến dị mà thành, nhưng căn bản không thể nào ngờ rằng hắc sắc võ hồn lốc xoáy này căn bản không có bất kỳ quan hệ gì với đại địa võ hồn, đại địa võ hồn thật sự vẫn còn đang say ngủ, ẩn tại ngực của mình, đến nay vẫn chưa thức tỉnh.
Còn bản thân mình, chính là một thiên tài có hai võ hồn.
Tại Thiên Huyền đại lục này, có được một loại võ hồn đã thuộc hàng nhân trung chi long, còn võ giả có được hai võ hồn thì càng là long trung chi vương.
Kiếp trước chính mình chỉ thức tỉnh phế võ hồn, nhưng vẫn có thể đi tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-thien-hon-ton/993662/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.