Chủ nhậtRinh Rinh
Rinh Rinh
Đang buôn chuyện trong nhà thì điện thoại của cả 4 đứa nó cùng kêu lên inh ỏi. 3 đứa nó giật mình khi nghĩ đến người có khả năng giữ tới cùng lúc 4 đứa. Nếu bình thường sẽ ko trùng hợp tới vậy.Rõ ràng là có chuyện.
Chú ý. Bạn muốn đọc tin nhắn này phải có mật khẩu. Dãy số: 32 kí tự bảo mật.
"Lệnh triệu tập Tứ Đại NỮ Vương"
"Chuyện gì vậy" Sine hỏi có chút nghi hoặc
"Tụi này phải vắng mặt 1 thời gian rồi" Karin mắt vẫn dán vào màn hình, có vẻ ko vui
"1 thời gian? Là bao lâu?" Ken hơi lúng túng khi nghĩ tới chuyện ko thấy mặt tụi nó trong vài ngày
"Ukm. Nếu là việc quan trọng chắc tầm 5,6 ngày gì đó" Sari buồn buồn
"AAA. Ko thể chấp nhận được. Cho tui đi cùng với." Kai nhùng nhằng với Sari
"Ko đc là ko đc mà." Sari kiên định
"Huhu. Tui sẽ nhớ Mizin chết mất" Kan làm mặt méo, ôm cứng lấy Mizin.
"Hihi" Mizin cười nịnh "Nhớ tui thì nhìn mặt và trò chuyện với Minzi ấy"
"Cái thằng mặt giặc đó á. Ko. Nó đanh đá lắm. Có mà chết với nó"
Sine trợn mắt, quá bất ngờ rồi cười vang cả nhà lên. Minzi mặt mày tối sầm lại. Quát
"Nè. Anh nói ai?" sấn tới lôi Kan ra, gằn từng tiếng xuống "Muốn chết thì tôi cho chết luôn 1 thể"
Kin cứ chưng cái bản mặt lạnh lùng phát ghét ấy ra nhg cũng ko quên nói nhỏ.
"Đi cẩn thận" nhg lại phát hiện điều mình nói quả là ấu trĩ nên thêm vào "Tôi chưa trả lại cô những gì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-thoai-bong-dem/264987/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.