Huyết lệ chảy thành dòng, đúc thành sông máu, ta có thể giúp ngươi giết hắn.
Vù!
Bất ngờ một cơn gió mạnh mẽ từ sau lưng người phụ nữ nổi lên, đập mạnh vào Khởi Minh.
Theo thời gian, cơn gió càng lúc càng mạnh, Khởi Minh dần có xu hướng thổi bay thì bỗng nhiên dừng lại.
Tấm vải che mặt của người phụ nữ bung ra để lộ khuôn mặt dữ tợn.
Bên má phải từng làn da gấp xếp lên nhau chảy xệ xuống ngũ quan.
Còn bên trái như bị nạo sạch da thịt, để lộ bộ xương đen trụi.
Ả cũng không có mắt, thay vào đó là một viên thủy tinh nhỏ chỉ bằng con ngươi, không có điểm tựa lơ lửng giữa hốc sâu.( lòng đen đó nha chứ không phải cả con mắt).
Sự đối lập giữa hai bên mặt tạo thành quỷ nhan, khiến Khởi Minh không khỏi rùng mình, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình tĩnh.
Ngươi không sợ sao?
Không sợ.
Vì sao?
Không vì sao cả, ta vốn không có để sợ.
Mẹ kiếp, nếu ta nhận mình sợ ngươi dám thề không giết chết ta không?
Xem ra ngươi thực sự có khả năng giúp ta hoàn thành nó.
Ta chỉ có giết hắn, không thể giúp ngươi làm bất kỳ việc khác.
Ả ta yên lặng hồi lâu, lặng yên nhìn chăm chú vào Khởi Minh như muốn xem trong đầu hắn đang nghĩ gì.
Khởi Minh cũng vô cùng bình tĩnh dùng mắt đối mắt thay cho câu trả lời.
Ngươi thật không thể sao, nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ ban cho ngươi 1% sức mạnh của ta.
Không thể, tuyệt đối không thể.
Đó không phải thứ ta hiện giờ có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-thoai-tro-ve-tu-tuong-lai/1839814/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.