Nhìn mình lần cuối cùng trong gương, tóc dài phủ mắt, chụp lên đôi mắt là cặp kính nôbita to sù sụ che kín gần nửa khuôn mặt, tôi cau có quay sang Quốc Bảo
-Tại sao tôi phải đi học với bộ dạng này?
-Nếu cậu ko muốn trở thành vợ ngài Nhật Huy thì phải cải trang thành nam sinh thôi
-Tất nhiên là tôi ko muốn. Nhưng…có nhất thiết phải đeo cặp mắt kính quê mùa này ko??
-Cậu phải giả vờ thô kệch và quê mùa như thế thì bọn con gái mới ko chú ý đến cậu chứ. Quốc Bảo thản nhiên nhìn tôi cười
Ko chú ý sao? Tên này nói chuyện thật lạ =.=” Nhưng thôi mặc kệ vậy… Mình ko thể để mọi người phát hiện ra mình là con gái
-Thôi được rồi. Tôi sẽ cố gắng.
-Tốt. Vậy đi theo tôi.
Quốc Bảo dẫn tôi đi đến dãy nhà ở phía đông của ngôi trường, vừa đi vừa giảng giải
-Trường RV ko phân biệt con người hay vampire nên ko phân chia thành từng khu. Duy có khu giữa thì được xây dựng cách biệt và gắn liền với khu hiệu bộ, nơi đó tập trung hầu hết những con người và vampire ưu tú nhất, họ hoàn hảo cả về ngoại hình lẫn năng lực. Dãy giữa chỉ gồm 3 lớp, mỗi lớp là của một khối. Còn căn-tin hay những khu vực khác vẫn sử dụng chung với nhau. Cậu hiểu chưa?
Tôi gục gặc đầu như cái máy trước đống “tri thức” mà Quốc Bảo đang cố nhồi nhét vào cái đầu mít đặc của tôi, dường như quá chán nản với cái đầu siêu đẳng về mọi mặt của tôi ( cứng và ngốc là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyen-thoai-vampire-trang/2255216/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.