Tiểu Hạ tìm một quán cà phê, chọn một vị trí trong góc, ngồi xuống cùng Triển Dực và Bạch Vũ.
“Em cho hai anh xem cái này.” Tiểu Hạ thần bí mở túi ra, lấy vài lọ thuốc, đặt trước mặt hai người.
Triển Dực cầm cái lọ lên nhìn, khẽ cau mày, đều là thuốc trị chứng trầm cảm, có chút không hiểu nhìn nó, “Em lấy ở đâu?”
“Là thuốc của chị em!” Tiểu Hạ buồn bực, “Mỗi ngày chị em đều gặp ác mộng, ngày nào cũng mất ngủ hết!” Vừa nói vừa mở ví ra, lấy một tấm hình chụp cùng chị gái, “Anh nhìn nè, đây là chị em.”
“Cũng đẹp nhỉ.” Bạch Vũ liếc một cái.
“Còn đây là bộ dáng của chị em bây giờ.” Tiểu Hạ lấy ra một tấm khác, giơ cho hai người nhìn.
Hai người có chút không hiểu, bởi vì người trong tấm hình rất gầy, hơn nữa hai mắt không có thần sắc, mắt nổi gân xanh, hõm sâu vào trong, nhìn thế nào cũng không ra đây là một người chỉ hơn 20 tuổi.
Triển Dực khẽ cau mày, nhìn Tiểu Hạ, “Bị cái gì thế này?”
“Là do anh rể hại!” Tiểu Hạ thần bí nói.
Bạch Vũ liếc nhìn cô gái người không ra người, quỷ không ra quỷ trong tấm hình, gật đầu, “Anh rể của em có thù oán gì với chị em hả?”
Tiểu Hạ lắc đầu.
“Vậy chứ yêu thương nhau lắm sao?” Bạch Vũ bĩu môi.
Triển Dực không lên tiếng, ngẩn người nhìn tấm hình.
Bạch Vũ nhỏ giọng nhắc nhở hắn, “Ai, chỉ bằng một câu mắt đỏ của con bé này mà cậu lại tin? Cũng có thể là do nhìn lầm.”
Tiểu Hạ tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/huyet-da-di-van-luc/804012/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.